Đêm rồi còn đọng giọt sương
Lung linh chút nắng tơ vương bụi hồng
Nghe lòng thẹn với núi sông
Cỏ cây trở giấc gió đông chưa về
Trăng thu liễu rũ bờ đê
Dấu xưa cố quận hồn quê cánh cò
Xa nghe ai gọi con đò
Trên sông sóng nước bờ xa nỗi buồn
Canh tàn tiếng gió đầu truông
Trăng lên đỉnh thượng cuối truông sông hồ
Chuông chùa thành ngọai Cô Tô
Khách thuyền bóng nguyệt mơ hồ giọt sương
Hà nội , tháng 10/2010
Kim Khang