Hoang vắng từ thủa còn sơ khai.

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2010

Vu vơ

Photobucket



Lời vu vơ chút tình cờ
Gặp sao chẳng nói lời chờ hẹn nhau
Lòng vẫn nhớ thương đau đáu
Phương trời kia ai thấu nỗi niềm đây
Lời thương gởi gió cho mây
Cho hương thơm ngát những ngày quen nhau

31.1.2010
Kim Khang

                                                                      

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

Nhớ

Photobucket



Nhớ thương giữa lúc chiều xa
Đường khuya lá rụng ngỡ là bóng ai
...
Trăng khuya nỗi nhớ đêm dài
Bờ sương lá cỏ gọi ai cuối trời
Mênh mông trời đất không lời
Còn ta mãi nói những lời vu vơ.

HN 28.1.2010

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

Bước tango

Theo những bước Tango
Ai đưa anh đi vào giấc mơ
Áo ai đen, áo em xưa màu trắng
Tóc anh giờ trắng , tóc em đen mãi với ngày xưa

Tango, Tango
Nhịp bước vòng ôm
Mắt ai nồng nàn hơn môt nụ hôn
Nhịp chân hôm nay ai khua rộn rã
Ôi Tango xưa về ngự trong hồn

Tango Tango

Suối tóc ai phả hơi men
Anh say trong nhịp bước chân êm
Nhạc ai hôm nay rung lòng buổi ấy
Tango còn đây sao chẳng có em

Tango Tango
Chân ai hôm nay
Như còn bên anh mềm ngón tay gầy
Ơi bước chân ai khua trên sàn nhảy
Lại mang anh về cùng những cơn say .

                                                                                   26.1.2010

( Gởi những bước nhảy chân ai dẫm vảo cơn mơ chưa dứt)


Thứ Hai, 25 tháng 1, 2010

Tản mạn cuối đông

Độ này mỗi lần chạy xe qua cầu Chương Dương thường đi chậm lại vì ở giữa bãi sông Hồng bỗng nhiên xuất hiện một vạt hoa cải vàng. Vạt hoa be bé thôi nhưng vàng rực rỡ, như cố sức lan tỏa cái sắc chói chang của mình ra những luống đất xung quanh.

Cơn gió lạnh thổi qua, cánh hoa rập rờn theo, vài chiếc rơi lả tả xuống gốc. Chợt như thấy bước chân của nàng Xuân đang về, cũng ngập ngừng e ấp, cũng thẹn thò, rụt rè như những cánh hoa nhỏ tí xíu ấy. Chúng chưa đủ làm nên một mùa Xuân ngập tràn hương sắc nhưng cũng đủ để tâm hồn người xao động chờ mong.

Sông Hồng hôm nay như đẹp hơn vì mới hôm qua đây còn trơ đáy vì hạn hán. Chiều nay có nước từ đập Hòa bình xả về . Tự nhiên trong lòng mình vui lạ . Có khi vì một lý do vu vơ nào . Có trời biết??

Trời chiều gió nhẹ đưa mây

Cho trăng rõ nét tháng ngày đông rơi

Lanh canh con nước về khơi

Cho nguồn riêng nỗi bồi hồi ngóng trông 

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2010

Từng Hôm Nắng Ngời

Photobucket

Tôi về đón nắng sông Hồng
Ấm da se lạnh sưởi nồng trái tim
Chợt nghe nỗi nhớ lặng im
Vẫy vùng trỗi dậy kiếm tìm bóng ai
Bàn tay thiếu một bàn tay
Không đào huyệt mộ cơn say chính mình
Bàn tay ấm nắng bình minh
Em mang đi cả tấm tình ngày xưa
Từng hôm chờ nắng mấy mùa
Tôi ru tôi bởi già nua phận người
Tưởng chừng tôi ngược em xuôi
Giòng đời cứ thế dập vùi đôi nơi
Mai sau đổi kiếp luân hồi
Ôm em chờ ngắm nắng ngời ngày qua


( Hanoi 22.1.10)

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

BA LAN MÙA TUYẾT KHÔNG TAN

Không tan mãi trong anh mùa tuyết có em
Không tan được trong anh từng ngụm tuyết mềm
Tuyết như răng trắng em cười khẽ
Tuyết như em, nhẹ xốp , dịu êm


Anh không dám đốt lên điêú thuốc ấm trong ngày
Sợ em tan, sợ tuyết tan không giữ được bàn tay
Không có lửa mà tim anh ấm áp
Chỉ có nụ cười em mà tình cứ dâng đầy


Mùa tuyết đi qua , bao mùa tuyết đi qua
Tuyết trở lại sao em mờ khuất xa
Anh không đốt lửa sao em tan như tuyết
Không còn em mà trời tuyết cứ bao la


Không còn em nên Ba Lan mùa tuyết mãi không tan
Một màu tóc trắng màu tuyết ngập tràn
Anh đi tìm lại nụ cười trong tuyết
Em ở đâu , giữa bạch dương mênh mang

Tuyết còn đây nụ cười xưa nơi đâu
Đìéu thuốc ấm mà môi anh lạnh giá
Tuyết giữ được ngàn thông tươi xanh,
Như giữ được nghìn thu tượng đá
Sao không giữ hộ anh ngày ấy , mối tình đầu


(Hà nội mùa đông tháng Giêng 2010,  nhớ mùa đông Ba lan năm xưa !)

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010

Người điên không biết nhớ và người say không biết buồn...

Thơ tình cuối mùa thu

Tối thứ bảy , ngoài trời lạnh . Từng cơn , từng cơn gió thổi qua khe cửa sổ . Từng đôi từng đôi dập dìu đi dạo cuối tuần . Chỉ có mình tôi là ngồi và ngồi online. Chợt trong tôi văng vằng bài thơ của Xuân Quỳnh

Cuối trời mây trắng bay 
Lá vàng thưa thớt quá 
Phải chăng lá về rừng 
Mùa thu đi cùng lá. 
Mùa thu ra biển cả 
Theo dòng nước mênh mang 
Mùa thu và hoa cúc 
Chỉ còn anh và em. 

Chỉ còn anh và em 
Là của mùa thu cũ 
Chợt làn gió heo may 
Thổi về xao động cả 
Lối đi quen bỗng lạ 
Cỏ lật theo chiều mây 
Đêm về sương ướt má 

Hơi lạnh qua bàn tay 
Tình ta như hàng cây 
Đã bao mùa gió bão. 
Tình ta như dòng sông 
Đã yên ngày thác lũ. 

Thời gian như là gió 
Mùa đi cùng tháng năm 
Tuổi theo mùa đi mãi 
Chỉ còn anh và em. 

Chỉ còn anh và em 
Cùng tình yêu ở lại... 
- Kìa bao người yêu mới 
Đi qua cùng heo may./. 

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2010

Học Quên để... nhớ cho nhiều Học hờn giận để... cưng chiều đấy thôi Học lẻ loi để... có đôi Học ghen là để... cho người thêm yêu

Hà nội ngày trở về

Ha Nội ơi ! Ta về với mi mùa thu ấy

Những ngả đường góc phố vẫy tay nghiêng

 Uống cái nắng vắt ngang từng sợi tóc

 Mi mỉm cườii phút chốc lặng im

 Hà nội  ơi ! Cây dệt nắng đông về yên giấc ngủ

 Lá che nghiêng khuất bóng tự bao giờ

 Góc phố nhỏ con đường thênh thang gọi

 Xa nhau rồi, HN bớt cô đơn ...?

Như thuyền vắng muốn tim nơi bến cũ

 Như " đàn chim cánh nhỏ chờ mùa sang"

 Như bản nhac muốn lấp đầy khoảng lặng

Cho lòng ai vương vấn một mình ai

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

Tương tư

Dòng sông tím một lòng ai đó

Hay bến hoàng hà nặng nhớ thương

Lòng ai tím một màu chung thủy

Để kẻ si tình mãi vấn vương

Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2010

Tím

Có người tím nhạt sớm mai
Tà nghiêng áo lộng gót hài xa xưa
Có người  tím loãng nắng trưa
Xôn xao tóc rối nhặt thưa tiếng lòng
Có người tím ngắt hoàng hôn
Gói sầu dấu giữa càn khôn tím ngời

(Tặng một người)

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

Không đề

.....
Khi trái tim cần có máu;
Khi bầu trời cần có không gian để chứa đựng trái đất;
Khi độ lượng khôn lượng độ hy sinh;
Trái đất sẽ ngừng quay;
Máu về tim ngừng chảy;
Mòn mỏi.
Ta yêu nhau lầm lạc.
Ta nhớ nhau hoang vu.
Ta chờ nhau nghìn-năm-ánh-sáng
như hai vì sao cô đơn
mọc-lẻ-một-đôi-mình.
( Sưu tầm để tặng một người)

Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2010

Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu...

Kẻ đi tìm tình yêu

Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đên bây giờ không thấy
Tình yêu của tôi ơi? Em là ai vậy?
Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em

Chiều dần buông, thành phố vào đêm
Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi, hay họ không biết
Nửa của mình hay nửa của ai?

Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Nên chẳng còn em tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của mình

Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào phải của mình đâu

Không phải của mình, chẳng phải của nhau
Thì thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
Là đúng sai trong tim nửa của mình

Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
Và có thể trên đời này đâu có
Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế
Chỉ có điều chưa nhận ra nhau

( Sưu tầm)

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Ôi ! Cuộc đời

Người trẻ muốn tỏ mình già
người già muốn mình luôn trẻ
trẻ hay già thì ta cũng thế
cũng sống cũng yêu
cũng khao khát chân thành...

(*)

Lòng tôi rộng nhưng luợng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Nói làm chi rằng xuân sẽ tuần hoàn
Khi tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại

Đời người như gió qua