Hoang vắng từ thủa còn sơ khai.

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2009

Xin lỗi


Xin lỗi nhé! Quên đi ngày sụp đổ

Quên hết buồn đau, thất vọng, ưu phiền

Quên đi nước mắt, quên ngày bão tố

Quên oán thù và giận dỗi, hờn ghen.



Nhưng trong ngày, khi tình yêu rực rỡ

Ôm vào lòng tình ve vuốt mơn man

Ta sảng khoái biết bao và hãy nhớ

Với cuộc đời đừng quên nói: cám ơn!

2 nhận xét:

  1. Thì nên quên hết những ngày cũ, dù quá nhiều buồn phiền... chỉ thi thoảng nên nhớ thôi.. rồi lại quên và lại bắt đầu một ngày mới... có thể có niềm vui và cũng có thể là những trống vắng... không buồn!

    Trả lờiXóa