Hoang vắng từ thủa còn sơ khai.

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2010

Từng Hôm Nắng Ngời

Photobucket

Tôi về đón nắng sông Hồng
Ấm da se lạnh sưởi nồng trái tim
Chợt nghe nỗi nhớ lặng im
Vẫy vùng trỗi dậy kiếm tìm bóng ai
Bàn tay thiếu một bàn tay
Không đào huyệt mộ cơn say chính mình
Bàn tay ấm nắng bình minh
Em mang đi cả tấm tình ngày xưa
Từng hôm chờ nắng mấy mùa
Tôi ru tôi bởi già nua phận người
Tưởng chừng tôi ngược em xuôi
Giòng đời cứ thế dập vùi đôi nơi
Mai sau đổi kiếp luân hồi
Ôm em chờ ngắm nắng ngời ngày qua


( Hanoi 22.1.10)

6 nhận xét:

  1. Tưởng chừng tôi ngược em xuôi
    Giòng đời cứ thế dập vùi đôi nơi
    Mai sau đổi kiếp luân hồi
    Ôm em chờ ngắm nắng ngời ngày qua


    Mãi đến tận kiếp sau cơ à ... lâu thế nhỉ ? liệu có chờ được không mà mong anh KK. Bài thơ vẫn chưa ngớt buồn

    Trả lờiXóa
  2. Chỉ sợ nhìn đâu cũng thấy mãi một màu u ám. Hôm nay trong thơ có le lói chút nắng. Nắng cũng sưởi ấm được phần nào trái tim lạnh giá rồi, hy vọng KK sẽ có những ngày vui dù phải chờ đợi!

    Trả lờiXóa
  3. Người đi mang cả hồn tan tác
    Lối nhỏ hoang vu khóc phận người
    Vết chân đá sỏi mềm thương nhớ
    Rượu ngỡ mềm môi...sầu ngất sầu...

    Trả lờiXóa
  4. Bàn tay ấm nắng bình minh
    Em mang đi cả tấm tình ngày xưa
    Từng hôm chờ nắng mấy mùa
    Tôi ru tôi bởi già nua phận người
    ___________________________________
    tứ thơ tuyệt lắm. Hay! Tôi ru tôi bởi già nua phận người. Trời ạ! Câu này hay quá!

    Trả lờiXóa
  5. Có cái gì u uất vẫn mãi len lỏi trong thơ anh... Ngay cả thơ của em cũng vậy! thơ thì làm sao vui được anh nhỉ? Bài nầy ngâm sẽ hay lắm đấy! có khi rớt nước mắt...Thôi, cho dù không có tác giả... em ngâm đây! anh nghe nhé!

    Trả lờiXóa