Hoang vắng từ thủa còn sơ khai.

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2010

Bộc bạch


Tuổi đã xế chiều, tóc nhá nhem sợi bạc

Vẫn muốn lang thang, lòng  mộng mơ
Sợ đứa con cười cha lơi lả
Đành thôi, tĩnh lặng trong phòng vắng.
Gửi riêng gió thôi ngàn  tâm sự
Viết lên đây blog của riêng mình.
Chỉ có gió thôi, những ngày xa người ấy
Lẻ bóng một mình gió ru tôi
Gió ru tôi bằng tiếng tre xào xạc
Gió mát hồn tôi những trưa hè
Gió rung hàng me, lay hàng sấu
Giật mình sấu rụng , ngỡ tiếng guốc ai về


                                                                                 Hà nội , đêm cuối đông 1.2010

                                                                                                         Kim Khang

3 nhận xét:

  1. Hình như anh cũng bớt buồn dù chưa thực sự vui ...phải ko ? Đôi khi ta tìm vui ở những điều quanh mình , bất chợt gặp , bất chợt thấy ...và thế cũng là điều cần thiết anh K nhỉ ? Hôm nào ... Gió sẽ trở lại họa bài thơ

    Trả lờiXóa
  2. Nghe Lời của Gió nha anh Khang.. hihìhi...

    Trả lờiXóa
  3. GIÓ

    Gió thường vi vu thế
    Thường ru mây ru đời
    Ru cả cơn mộng dở
    Ru cả hàng sấu rơi
    Gió đôi khi chấp chới
    Gió có khi xa vời
    Cứ chừng như gió hát
    Cứ chừng như gió cười
    ... chỉ khi trời lặng tiếng
    Gió chỉ là gió thôi....

    Một bài thơ có quá nhiều chữ gió ... Gió họa vui với bài thơ của anh Khang và bài hát chị Hà post đấy

    Trả lờiXóa