Ngày xưa bống nhỏ thật là duyên
Vui cùng trời đất chẳng ưu phiền
Quay lưng bỏ lại bao ngây ngất
Bước tới vườn thơm lắm kẻ nhìn
Anh kẻ phương xa lẻ bóng hình
Chìm trong say đắm trốn phiêu linh
Dừng chân bước, ngẩn ngơ tình ngây ngất
Nhận chốn quê nhà, nhân chốn thương
.......
Vui cùng trời đất chẳng ưu phiền
Quay lưng bỏ lại bao ngây ngất
Bước tới vườn thơm lắm kẻ nhìn
Anh kẻ phương xa lẻ bóng hình
Chìm trong say đắm trốn phiêu linh
Dừng chân bước, ngẩn ngơ tình ngây ngất
Nhận chốn quê nhà, nhân chốn thương
.......
Kim Khang
Bống nhỏ đâu rồi Bống nhỏ ơi
Trả lờiXóaThả giận phiêu linh theo gió trời
Cái thuở Bống cười...xanh mắt biếc
Bây giờ nhớ lại ...vẫn chơi vơi
Năm tháng trôi qua đường xa ngái
Bống vẫn lung linh một giọng cười
Ta gửi chút lòng trong ý tứ
Bống về nghiêng một cái nhìn thôi ...Bống ơi !!!
Bống không giận nữa nghen bống cưng
Sao nở giận người hở Bống yêu
Trả lờiXóaMột chút tình xưa cũng nhớ nhiều
Một chút buồn vui thời cắp sách
Ngơ ngẩn tâm hồn ai sớm chiều...
Thôi đừng giận nha Bống! Em làm thơ tặng Bống nè!
Bống đọc thơ cười rồi đấy, không giận K đâu mà. Có những sự thân tình không cần lên tiếng đâu K.
Trả lờiXóa