Rồi một chiều nghe gió gọi
Đưa em về biển mặn lời thương
Sóng xô con sóng vô thường
Kết muôn bọt nước làm thuyền ra khơi
Chở em thoát khỏi biển đời
Dệt trăng bến mộng niềm vui không tàn
Đưa em về chốn địa đàng
Nâng niu trái cấm thời gian không còn
Đưa em về biển mặn lời thương
Sóng xô con sóng vô thường
Kết muôn bọt nước làm thuyền ra khơi
Chở em thoát khỏi biển đời
Dệt trăng bến mộng niềm vui không tàn
Đưa em về chốn địa đàng
Nâng niu trái cấm thời gian không còn
Hà Nội , Tháng Năm 2010
Kim Khang
Kim Khang
Thơ bớt buồn rùi...!
Trả lờiXóaTừng câu chữ không buồn nữa. Chúc K luôn vui nha!
Trả lờiXóaChà ... đưa em về đến địa đàng rồi mà vẫn trễ nãi dữ vậy hử anh K
Trả lờiXóaem nhớ chị HÀ chộp pic này khi bình minh ló dạng mà hiiiiiiiiiiiiiiiiii
Trả lờiXóaBắt đầu âm hưởng hoan ca rồi phải không anh KK ?
Trả lờiXóaĐọc lại vẫn thích bài này...
Trả lờiXóa