Hoang vắng từ thủa còn sơ khai.

Thứ Hai, 17 tháng 5, 2010

Tại sao?



Đến bao giờ bình yên mới ở lại trong anh
 Khi giông tố đến mùa lại tới
 Rồi có lúc vui mừng đưa tay với
Sóng gió ập về kéo mọi thứ ra khơi
Đến bao giờ lòng  mới hết chơi vơi
Khi trong anh còn bao điều trăn trở
 Tại sao cuộc đời có quá nhiều dang dở
Đến cuối con đường rồi sao lại nói chia tay

Hà Nội , Thang Năm 2010

Kim Khang

7 nhận xét:

  1. Có gì ray rứt nữa sao anh K? Em mong bình yên sẽ mau đến với anh nhé!

    Trả lờiXóa
  2. Lý ra cuối con đường phải nói lời kết hợp chứ anh KK nhỉ ?
    Gió nghĩ hạnh phúc chưa chắc ở cuối con đường ... có khi ở đâu đó trong cuộc hành trình mà ta bỏ lỡ ... lướt qua

    Trả lờiXóa
  3. Hai câu cuối nầy làm em chạnh lòng nè!

    Tại sao cuộc đời có quá nhiều dang dở
    Đến cuối con đường rồi sao lại nói chia tay

    Trả lờiXóa
  4. Đang có tâm trạng không vui đọc thơ K lại càng buồn hơn!

    Trả lờiXóa
  5. khi một cánh cửa đóng lại thì sẽ có rất nhiều cánh cửa khác mở ra, chỉ là anh cố ý không bước qua thôi
    ví dụ trên blog này em đếm sơ sơ cũng 3,4 cái cửa đang chờ sẵn đó.
    Có lẽ vì đã "cuối con đường" nên anh K lười hoặc sợ ko muốn bắt đầu bước sang một ngõ mới nữa, hoặc là cứ thích ở một mình than thở gặm nhắm nỗi cô đơn để nhem thèm những tâm hồn cũng cô đơn khác hihi

    Trả lờiXóa
  6. MĐ chỉ được cái tinh tướng . Heeeee. Làm gì có ai nào. Có thì đã không cô đơn . Có khi cô đơn lại hay vì lúc đó làm thơ rất hay . Nói vậy đừng giận nhé

    Trả lờiXóa
  7. Đến cuối con đường ta lại nói chia tay
    Vì trong ta tình yêu như đôi cánh mỏi
    Suốt chặng đường gió mưa giăng mù lối
    Còn lối nào ta xoãi cánh bên nhau
    Thì anh ơi lời hẹn đến bạc đầu
    Quên đi anh nhé ! Xóa tan niềm đau cuối...

    Trả lờiXóa