
Bên này biển nhớ bên kia biển
Ta hỡi phương này một lối khuya
Chân xa mấy dặm lòng bên ấy
Dõi mắt vời trông tưởng bóng lìa
Mộng nhớ quê nhà trong cổ tích
Còn em xưa ấy một trời nguyên
Vườn êm mơ bóng đời cô tịch
Ai đã chùng chân một bến thuyền
Chim trời xứ lạ lòng tao tác
Quạnh quẽ trời đông gió hắt hiu
Lạc mất từ tay đôi cánh bạc
Hụt dấu người qua vuột dáng kiều
Ta gởi bên trời hồn lữ thứ
Về quên giấc mộng giữa giòng êm
Gởi ta trong tiếng tràng an tự
Cầu chút sương về giữa mắt em
Hà nội , thàng 9/2010
Kim Khang
K làm thơ nhanh thiệt đấy... Hà mới vừa đi ra, vào lại thấy có thơ rồi...Vẫn là những cái pix thật cô độc. Người ngồi đấy vời trông... là ánh bình minh trước mặt với nhiều hy vọng chứ không phải hoàng hôn buồn bã.
Trả lờiXóaVẫn là những dòng thơ buồn và đầy tâm trạng khiến cho người đọc thấy nao lòng...
Trả lờiXóa